Công ty phát hành Skynovel Tác giả Yoru Sumino Người dịch Pii Nhà xuất bản NXB Phụ Nữ Việt Nam Ngày xuất bản 2022 Kích thước 14.5 x 20.5 cm Loại bìa Bìa mềm Số trang 280
“Đối với cô Hitomi, hạnh phúc là gì ạ?”
“À, cô có nhiều định nghĩa lắm. Đúng rồi, cô nói trước cho Koyanagi biết này. Vào giờ tiếng Nhật ngày mai, chúng ta sẽ cùng suy nghĩ xem hạnh phúc là gì đấy.” ---- Một ngày nọ, trong giờ học tiếng Nhật, cô bé Koyanagi Nanoka hay còn gọi là Nat-chan được cô giáo Hitomi giao cho một bài tập mà với cô bé đó chính là bài tập khó nhất trên đời, khó hơn cả mớ bài tập toán cao ngất. Bài tập ấy chính là đi tìm câu trả lời cho câu hỏi: Hạnh phúc là gì?
Vậy thì hạnh phúc là gì nhỉ? Là những điều rất đỗi bình dị gần gũi hay thật lớn lao xa vời? Đây cũng chính là câu hỏi dẫn dắt chúng ta đi xuyên suốt câu chuyện “Tôi lại mơ thấy giấc mơ ấy”.
Ở đó, cô bé Nanoka, đang học tiểu học cảm thấy mình thông minh hơn hẳn những người bạn cùng lớp, chỉ có duy nhất một người khiến cô bé cảm thấy không thể hiểu nổi chính là cậu bạn cùng bàn Kiryu.
Ở đó, Nanoka đã gặp gỡ cô bạn mèo cụt đuôi sang chảnh, cùng đồng hành với “cô nàng” đi rất nhiều nơi, gặp được rất nhiều người, như chị Abazure làm công việc “bán các mùa”, một bà lão tài giỏi có thể làm được rất rất nhiều thứ, và cả chị Minami biết viết truyện nữa. Cả ba người đều đưa ra những gợi ý, lời khuyên giúp Nanoka tháo gỡ khúc mắc, giải quyết một vài vấn đề trong cuộc sống. Thế nhưng sau đó, sau khi chia sẻ rằng mình mơ thấy “giấc mơ ấy”, họ lại lần lượt “biến mất dần”… Tại sao lại vậy?
Liệu Nanoka có tìm được câu trả lời cho câu hỏi của cô Hitomi? Liệu sau tất cả những câu chuyện đã trải qua, những người cô bé đã gặp thì hạnh phúc với Nanoka thực sự là gì?
Khi đọc “Tôi lại mơ thấy giấc mơ ấy” ở những độ tuổi khác nhau, bạn sẽ có những cảm nhận khác nhau, và tìm ra thêm nhiều thông điệp khác nữa. Cùng với khái niệm “cuộc đời như…”, “hạnh phúc là…”, sự kỳ diệu tựa như sợi chỉ đỏ xâu chuỗi mọi thứ xuyên suốt cuốn tiểu thuyết.
Dưới ngòi bút sâu sắc mà trong sáng của tác giả Yoru Sumino, sợi chỉ ấy gắn kết các tình tiết tưởng chừng vô duyên vô cớ, chẳng liên quan với nhau, và đến trang cuối cùng, mọi sự bất ngờ trở nên hợp lý và đong đầy ý nghĩa theo một cách kỳ diệu nhất, khiến độc giả ngẩn người, rồi hẳn sẽ ngẫm lại những trang sách mà mình đã đọc lâu thật lâu. Thậm chí, biết đâu chừng bạn cũng sẽ muốn gặp được “Nat-chan” của bản thân, muốn mơ một giấc mơ thật nhiều thật nhiều lần giống như Nanoka, và muốn được nhìn ngắm thế giới qua lăng kính sáng trong của cô bé đáng yêu này.